Clicar Tiểu thuyết
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma
Đăng nhập Đăng kí
Sign in Sign up
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma

Cùng anh băng qua đại dương

5 Type: Genres: Đời Thường, Hiện đại, Tình Cảm
Nhã Thụy là con gái của thuyền trưởng cướp biển Đoàn Hùng, một tên cướp biển chân chính. Cho đến một ngày, cô bị kẻ thù của ba mình bắt cóc, người được mệnh danh là Ác Quỷ Đại Dương, thuyền trưởng Chánh Uy. Trong khi Chánh Uy săn lùng ba của Nhã Thụy và...
Continue Reading →

Sau 5 năm lấy vợ, anh tôi sút cả chục cân, nguyên

  1. Home
  2. Sau 5 năm lấy vợ, anh tôi sút cả chục cân, nguyên

Chị dâu không nói gì nữa nhưng lại nhìn tôi với ánh mắt không mấy thân thiện, như thể muốn đuổi tôi ra khỏi nhà.

Anh tôi lấy vợ đã gần 5 năm, từ ngày cưới tới giờ, tôi thấy anh gầy hẳn đi, có lẽ cũng giảm đến chục cân chứ chẳng đùa. Nhưng cái kiểu gầy của anh không phải kiểu người ta vẫn ca ngợi là “phong trần, rắn rỏi”, mà là kiểu gầy hốc hác, gò má trơ xương, hai mắt thụt sâu như thể ăn không đủ bữa. Mà đúng là không đủ thật, vì dạo này chị dâu tôi phát cuồng vì chuyện giảm cân, suốt ngày nhịn ăn, bắt anh tôi cũng nhịn theo.

Vốn dĩ, chị ấy không hề béo. Thậm chí, theo tiêu chuẩn của người Việt Nam, chị ấy còn khá gầy, cao tầm mét sáu mấy mà nặng chưa tới năm chục cân. Vậy mà chẳng hiểu sao, từ ngày thấy đám bạn thân hẹn nhau đi biển, khoe mặc bikin.i trên mạng xã hội, chị ấy cũng đâ.m ra cuống cuồng nhịn ăn, quyết phải “đốt mỡ” bằng mọi giá. Chị còn bị ám ảnh, sợ hãi chuyện ăn uống, tăng cân.

Có lần tôi tới chơi, thấy anh tôi lụi cụi nấu bát mì tôm ở góc bếp, hỏi sao không nấu cơm thì anh chỉ cười khổ, bảo vợ ăn kiêng, suốt ngày chỉ gặm rau xanh với khoai lang, mình ăn cơm lại ngại, cô ấy nhìn thấy lại mắng vì khiến cô ấy thèm. Rồi hôm đó, tôi vào tủ lạnh, định lấy nước ngọt, mở ra thì thấy chất đầy hộp nhựa đựng ức gà luộc, súp lơ, trứng luộc… Không còn chỗ để đặt nổi một chai nước khoáng.

Lại có hôm, tôi đang ngồi nói chuyện với anh trai thì chị dâu đi chợ về, trên tay cầm cái túi to đùng. Tôi tưởng chị mua thức ăn về cho cả nhà, nhưng mở ra thì thấy toàn rau xà lách, cần tây, cà chua, củ dền… Chị ấy vừa rửa rau vừa bảo:

“Ăn mấy cái này là tốt nhất, không dầu mỡ, không tinh bột, không đường. Mà nhớ phải ăn sống mới giữ được vitamin nhé”.

Anh tôi ngồi bên, vừa gật gù vừa nuốt nước bọt.

Ảnh minh họa

Video đang HOT

Hôm chủ nhật tuần trước, tôi về chơi, nghe thấy tiếng chị dâu quát tháo ầm ĩ từ ngoài cổng. Vào tới nơi thì thấy chị ấy đang cầm cái cân điện tử, mặt đỏ bừng, đang ch.ỉ tríc.h anh tôi như kẻ phạm tội:

“Em đã nói rồi, đừng có ăn vụng! Hôm qua em thấy cái hộp bánh trong thùng rác, anh dám ăn một cái bánh ngọt trong khi em phải nhịn cả tháng nay à? Anh có biết em khổ thế nào không?”.

Anh tôi ngồi thừ người trên ghế, hai tay bấu chặt vào mép bàn, lắp bắp thanh minh: “Anh đói quá nên lỡ ăn một miếng… chỉ có một miếng thôi mà”.

Chị ấy liếc anh một cái sắc lẻm, rồi bước lên cân, sau đó lại rú lên thất thanh: “Ôi trời ơi, tăng hẳn hai lạng rồi, nay không ăn uống gì nữa hết”.

Tôi đứng bên cạnh, nghe mà không biết nên cười hay khóc. Tội nghiệp anh tôi, cao mét bảy lăm mà nặng có năm chục cân, còn bị vợ hàn.h h.ạ không cho ăn no.

Thế là chờ cho chị dâu đi tập, tôi lấy xe ra chợ mua đồ, về đeo tạp dề, vào bếp nấu cho anh một bữa cơm tử tế. Vừa dọn lên bàn, anh tôi đã lao vào ăn như thể bị bỏ đói cả năm trời. Cơm vừa hết, chị dâu cũng vừa đi tập về. Thấy anh tôi ngồi đó với bát đĩa đầy bàn, chị ấy tức tối nhìn chằm chằm, rồi lầm bầm:

“Anh lại ăn nhiều thế này à? Bao nhiêu calo thế kia, khéo lại béo phì mất thôi”.

Tôi tức quá nên nói lại: “Mình chị giảm cân thôi, anh trai em không cần giảm, chị nhìn anh ấy, thế kia thì lấy sức đâu làm việc?”.

Chị dâu không nói gì nữa nhưng lại nhìn tôi với ánh mắt không mấy thân thiện, như thể muốn đuổi tôi ra khỏi nhà.

Tôi vừa dọn dẹp rửa bát, vừa chỉ biết thở dài, chẳng biết phải nói gì để chị dâu thôi hàn.h h.ạ chính mình và người thân, giảm cân có phải nhịn ăn, chỉ uống nước ép với ăn rau là thành công đâu!

Gửi con về ngoại chơi hè mà 1 tuần nó đậ.p bể 2 cái tivi, chị dâu nhanh nhảu bắt đền vợ chồng tôi hơn 50 triệu

10 triệu mua được hẳn 3 cái tivi, chẳng hiểu chị dâu nghĩ gì mà đòi tôi đền số tiề.n gấp 5 lần?!?

Nhiều lúc tôi chẳng hiểu mình đẻ con gái hay là "tướng cướp" nữa. Lúc mang bầu ai cũng khen tôi số sướng, chửa được nàng công chúa xong lớn lên nó thùy mị nết na, dễ bảo hơn con trai nhiều. Giờ con tôi đã gần 4 tuổ.i, cả nhà tôi đều sợ nó chứ chả thấy tí dịu dàng đáng yêu nào.

Chồng tôi đặt tên ở nhà cho con là Lựu vì lúc đẻ ra nó có 2 chiếc má lúm siêu xinh. Hồi tôi mang bầu anh ấy mua lựu cho tôi ăn suốt. Lên mạng thấy người ta mách mẹo đó nên chồng tôi có niềm tin vô cùng mãnh liệt, chẳng ngờ đến lúc con gái ra đời lại có má lúm thật luôn!

Ấy thế nhưng con Lựu nhà tôi nó không hề thuỳ mị nết na như mọi người lầm tưởng. Sau khi vượt qua giai đoạn tập bò, nó bắt đầu bộc lộ tính cách như một thằng con trai. Không ngày nào nhà tôi yên ổn với nó. Bố chồng tôi phải đem cất sạch bộ sưu tập gốm sứ mà ông yêu thích, không dám bày ở phòng khách sau khi con Lựu đậ.p tan một bộ chén. Mẹ chồng thì hào phóng chi tiề.n mua hẳn bộ cũi quây kèm theo cả đống đồ chơi cho cháu gái, dẹp hết bàn ghế đi để nó nghịch cho an toàn.

Ai lần đầu gặp con tôi cũng nhào vào khen nó dễ thương, cưng nựng nó như bảo bối. Cơ mà chỉ cần chơi với nó thêm 10 phút thôi là họ chạy mất dép, không quên nhả thêm câu "Nó là lựu đạn chứ lựu đỏ nỗi gì!". Đấy, xấu hổ không biết dúi mặt vào đâu nữa!

Rồi bi kịch ập đến khi bố mẹ tôi gọi điện cho thông gia liên tục để xin đưa cháu về quê chơi. Đợt này bố mẹ chồng tôi vào Sài Gòn để thăm họ hàng, tiện thể ở lại xem diễu hành dịp nghỉ lễ 30/4 nên không ai phụ tôi trông con Lựu. Bà giúp việc không thể vừa dọn dẹp vừa trông cháu, nên tôi mừng húm khi ông bà ngoại nói rảnh.

Lựu về ngoại nhiều lần rồi nhưng chưa lần nào được ở lâu như hè này. Nó đã cứng cáp cả việc vận động lẫn ăn uống nên tôi khá yên tâm khi gửi con về quê. Trừ việc ghét các loại rau có nhớt thì món gì Lựu cũng ăn được, ông bà chẳng phải lo nghĩ gì nhiều.

2 ngày đầu tình cảm ông bà với cháu gái vẫn rất tốt đẹp, tôi đi làm mà cứ 1 tiếng lại nhận được tin nhắn với video bố mẹ quay Lựu liên tục. Nó chạy nhảy khám phá khắp nơi, mê mẩn ruộng khoai của ông và vườn hoa hồng của bà.

Đến ngày thứ ba, vợ chồng tôi đang tận hưởng cuối tuần quý giá lâu lắm rồi mới được ngủ nướng không vướng bận gì, thì đùng cái ông bà ngoại gọi điện lên mách con Lựu đá vỡ toang cái tivi màn hình phẳng! Vâng, chính xác là con tôi đá văng luôn tivi xuống đất đấy mọi người ạ!

Nhìn mặt đứa "lựu đạn" do mình đẻ ra cứ giả bộ ngơ ngác vô tội mà tôi điên hết cả người. Cái kệ tủ ở phòng khách nhà ông bà cao thế mà nó cũng trèo lên được. Ông mới chạy vào bếp mấy giây thôi mà quay ra đã nghe "choang" một phát, đến hàng xóm cũng tưởng n.ổ bo.m!

Vợ chồng tôi vừa mắng con vừa xin lỗi ông bà rối rít, vội chuyển khoản ngay 5 triệu để ông bà mua tivi mới. Con Lựu bị quát mà chẳng sợ hãi gì, nó còn cười ha ha khi bà ấn tay lên trán nó. Tôi bất lực với cái đứa "nết na" này, không hiểu lớn lên nó có tém lại chút nào không nữa.

Tạm yên ổn được thêm 2 hôm thì tôi lại nhận được cuộc điện thoại lúc giữa trưa của chị dâu. Vừa mở ra nghe chị ấy đã thét lên: "Cô chú về đón nó ngay đi, nó đậ.p thủng cái tivi của anh chị rồi!".

Thì ra con Lựu chạy sang nhà bác ruột chơi, bị anh họ xúi cầm đá đuổi con gà trong phim hoạt hình nên nó ném một phát thủng toác cái tivi, trông còn thảm hơn chiếc đã hỏng ở nhà ông bà! Anh trai tôi quá sốc với đứa cháu gái nghịch hơn giặc, muốn cho nó ăn roi mà sợ cháu đau nên chỉ biết đứng mắng.

Bác con Lựu mới sắm món đồ ấy được 5 tháng, nâng niu đến mức không dám tháo nilon bọc viền ra. Thế mà con tôi về chưa được 1 tuần đã "hoá kiếp" cho chiếc tivi to đùng ấy, tiễn nó ra xe đồng nát theo tivi nhà ông bà. Mới tí tuổ.i mà nó khoẻ thật, quá sốc luôn.

Tôi ngại quá đành bảo đền tiề.n cho bác. Chị dâu nhanh nhảu chen mặt vào màn hình video, nói cô chú cứ chuyển 50 triệu là được, tiện chị đi sắm cái mới cho ông bà luôn (!?!) Nghe con số vô lý ấy xong vợ chồng tôi ngạc nhiên tưởng chị đùa. Hỏi đi hỏi lại 2 lần chị dâu vẫn bảo 50 triệu, tôi quay sang hỏi anh trai mua cái tivi vỡ kia bao nhiêu. Hình như chị dâu có véo tay anh ấy, tôi nghe tiếng anh kêu đau rõ to. Chắc anh sợ vợ nên không dám đáp, lấy cớ đau bụng nên dập máy luôn.

Tôi liền nhắn tin riêng cho chị dâu bảo chụp biên lai mua tivi xong tôi sẽ chuyển khoản đền. Chị ấy bảo mua lâu nên vứt đi rồi, nằng nặc đòi tôi phải trả 50 triệu. Ô hay tiề.n chứ có phải lá mít đâu mà đòi hỏi dễ thế! Tôi gọi điện hỏi bố ruột thì ông nói cái tivi 55 inch ấy mua khuyến mãi, hàng trưng bày thanh lý ở siêu thị điện máy trên huyện, giá có hơn 3 triệu thôi. Thế mà chị dâu hùng hổ đội giá lên như tivi dát vàng, chắc chị nghĩ tôi lấy chồng thành phố nên in được tiề.n chăng?!? Con Lựu đúng là "báo" thật sự, chỉ giỏi mua việc cho bố mẹ đau đầu!

Khi biết bố chồng thu nhập 60 triệu/tháng, chị dâu liền nhận chăm sóc ông nhưng chưa đầy 1 tuần, ông đã ấm ức mang hành lý quay về Vừa nhìn thấy dâu út, bố chồng trút hết ấm ức trong lòng nhưng tôi biết chị dâu nói không sai, chỉ là hơi thẳng và thật. Anh trai chồng tôi 40 tuổ.i mới lấy vợ, trong khi con tôi học cấp 2 thì con anh ấy mới được 3 tuổ.i. Từ sau khi sinh con, chị dâu nghỉ làm và ở nhà...

  • Trang chủ
  • Bảng tin
  • Liên hệ chúng tôi
  • Giới thiệu

© 2024 Clicar Tiểu thuyết. All rights reserved

Đăng nhập

Lost your password?

← Back to Clicar Tiểu thuyết

Đăng kí

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Clicar Tiểu thuyết

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Clicar Tiểu thuyết

Premium Chapter

You are required to login first